Tại sao kỉ niệm về Hòa là “kỉ niệm bi thảm, thương tâm và hiểm nghèo nhất” trong kí ức chiến tranh của Kiên?
Đọc kỹ văn bản để trả lời câu hỏi.
Advertisements (Quảng cáo)
Sau khi ra tay hành động, đánh lạc hướng bọn Mỹ để mở đường cho Kiên thì sau đó dường như Kiên không thấy ai nhắc về Hòa nữa. Dường như trong tiềm thức của Kiên, Hòa đã hi sinh trong khi làm nhiệm vụ.
Đối với Kiên, anh được sống, được chiến đấu và trưởng thành lên bên những người đồng chí đồng đội một phần là nhờ có Hòa. Hòa đã dũng cảm, chiến đấu đầy gan dạ mặc cho tiếng súng, bom đạn và bọn lính Mỹ bao vây xung quanh.
Trong kí ức của Kiên, hình ảnh chiến trường nơi Hòa và anh chiến đấu để cứu sống những người đồng đội là một chiến trường tàn khốc, là khoảng cách mong manh giữa sự sống và cái chết, thậm chí là đối diện với cả sự hi sinh và ngã xuống bất cứ lúc nào, và hi sinh trong sự lạnh lẽo ở giữa núi rừng bạt ngàn, không có những người thân, người đồng đội của mình bên cạnh.
Chính vì thế mà mỗi lần nhớ về kỉ niệm về Hòa khi ấy thì đối với Kiên đó luôn là một kỉ niệm bi thảm, thương tâm và hiểm nghèo.