Chú ý giọng điệu của người kể chuyện.
Đọc kỹ văn bản, chú ý các chi tiết cho thấy giọng điệu thái độ của người kể chuyện trong văn bản
Giọng điệu của người kể chuyện trong văn bản "Những trò lố hay là Va-ren và Phan Bội Châu”:
-Giọng điệu của người kể chuyện trong văn bản "Những trò lố hay là Va-ren và Phan Bội Châu” phức tạp và liên tục thay đổi:
-Mỉa mai, châm biếm:
+Khi miêu tả Va-ren: "ông quan Toàn quyền”, "dòm ngó”, "con rối”, "trò lố”.
+Khi miêu tả quan lại, chức sắc: "cúi đầu chào đón”, "thái độ cung kính, nịnh bợ”.
-Trào phúng:
+Khi miêu tả "lời hứa” của Va-ren: "nửa chính thức hứa sẽ chăm sóc vụ Phan Bội Châu”, "chỉ muốn chăm sóc khi nào yên vị thật xong xuôi bên ấy đã”.
Advertisements (Quảng cáo)
-Phẫn nộ:
+Khi miêu tả cảnh Va-ren "dòm ngó” Phan Bội Châu: "con mắt cú vọ của tên quan Toàn quyền dòm ngó vào xà lim”.
-Tôn kính:
+Khi miêu tả Phan Bội Châu: "ông già tù”, "người yêu nước nức tiếng”, "vẻ mặt ung dung, tự tại”.
-Buồn thương:
+Khi miêu tả cảnh Phan Bội Châu bị giam cầm: "bị giam trong tù”, "xà lim tối tăm”.
-Sự thay đổi giọng điệu thể hiện thái độ của tác giả:
+Căm phẫn thực dân Pháp.
+Tôn vinh Phan Bội Châu.
+Xót thương cho người dân Việt Nam.
-Ngoài ra:
+Giọng điệu của người kể chuyện còn lôi cuốn, hấp dẫn, khiến người đọc tò mò và muốn theo dõi diễn biến câu chuyện.
-Tóm lại: Giọng điệu của người kể chuyện là một phương tiện nghệ thuật quan trọng, góp phần thể hiện chủ đề và tư tưởng của tác phẩm.