Câu 1
Bài thơ tự tình được viết theo thể thơ:
Đề tài của bài thơ:
Bố cục của bài thơ:
Đọc kĩ nội dung bài thơ
Bài thơ tự tình được viết theo thể thơ: Thất ngôn bát cú Đường luật
Đề tài của bài thơ: người phụ nữ trong xã hội phong kiến
Bố cục của bài thơ:
+ 2 câu đề: Nỗi cô đơn, buồn tủi của người phụ nữ.
+ 2 câu thực: Nỗi niềm bẽ bàng, chua xót về thân phận.
+ 2 câu luận: Nỗi phẫn uất, không cam chịu.
+ 2 câu kết: Nỗi ngậm ngùi, xót xa.
Câu 2
Thời gian, không gian và tâm trạng được miêu tả trong hai câu đề:
Thời gian:
Không gian:
Tâm trạng:
Đọc kĩ hai câu đề
Thời gian, không gian và tâm trạng được miêu tả trong hai câu đề:
Thời gian: Đêm khuya
Không gian: Nước non mênh mông, rộng lớn
Tâm trạng: Nỗi cô đơn, trơ trọi của người phụ nữ khi không có ai kề cạnh ở bên.
Câu 3
Những trạng thái cảm xúc được thể hiện trong hai câu thực và hai câu luận:
Hai câu thực:
Hai câu luận:
Advertisements (Quảng cáo)
Đọc kĩ hai câu thực và hai câu luận
Những trạng thái cảm xúc được thể hiện trong hai câu thực và hai câu luận:
Hai câu thực:
Tìm đến rượu để “quên đời” nhưng càng uống lại càng tỉnh, càng đau đớn trước thực tại phũ phàng.
Nỗi niềm bẽ bàng, chua xót về thân phận muộn màng dang dở.
Hai câu luận:
Tinh thần phản kháng mạnh mẽ, muốn phá cũi sổ lồng vượt lên mọi định kiến xã hội của con người. Người phụ nữ dù nhỏ bé, dù mềm yếu, không có tiếng nói nhưng không muốn chấp nhận một cuộc đời mãi bị chà đạp. Tâm trạng bực dọc, phẫn uất, không cam chịu trước hoàn cảnh tù túng, chán chường, nhạt nhẽo. Khao khát có được hạnh phúc trọn vẹn
Câu 4
Sự chuyển mạch cảm xúc ở hai câu thơ kết:
Đọc kĩ hai câu kết
Sự chuyển mạch cảm xúc ở hai câu thơ kết:
Vừa khẳng định sức sống mãnh liệt, mong muốn vươn lên, phản kháng thoát khỏi thực tại thì lại bị kéo về với hiện thực phũ phàng, tâm trạng người phụ nữ lại trở nên chán nản:
+ “ngán”: tâm trạng ngậm ngùi, chán nản, tuyệt vọng, không còn quan tâm đến cuộc đời.
+ Từ “xuân” (xuân đi) chỉ tuổi trẻ con người đang dần trôi qua.
+ Từ “xuân” (xuân lại lại) chỉ sự tuần hoàn, lặp lại của mùa xuân đất trời
=> Người phụ nữ đau xót khi tuổi xuân của mình một đi không trở lại nhưng mùa xuân thiên nhiên vẫn cứ tuần hoàn.
+ “Mảnh tình”: duyên phận mỏng manh, ít ỏi, chóng tàn.
+ “san sẻ”: tình duyên vốn không trọn vẹn lại phải chia cắt, san sẻ.
+ “tí con con”: những gì còn lại.
=> Thủ pháp tăng tiến giảm dần: nhấn mạnh thân phận đáng thương, tội nghiệp của người phụ nữ. Tình duyên của họ đã lận đận, vất vả, mỏng manh lại phải san sẻ với người khác để rồi chỉ còn lại tí con con cho bản thân.
Câu 5
Chủ đề của bài thơ:
Từ tưởng, tình cảm của tác giả:
Đọc lại toàn bài thơ để xác định chủ đề và nhận xét về tư tưởng tình cảm của tác giả.
Chủ đề của bài thơ: Số phận người phụ nữ trong xã hội phong kiến
Từ tưởng, tình cảm của tác giả: Nhà thơ giãy bày với lòng mình về nỗi trái ngang, bẽ bàng của người phụ nữ trước thực tại xã hội. Tiếng nói của bài thơ không chỉ là cảm xúc cá nhân mà còn là nỗi niềm đau đáu của biết bao người phụ nữ thời bấy giờ, vừa là lời đồng cảm thương xót số phận bất hạnh kiếp hồng nhan, vừa là tiếng nói lên án tố cáo xã hội cũ bất công, chà đạp lên quyền sống của con người.