Chỉ ra sự độc đáo trong cách kết hợp từ ngữ ở đoạn trích sau (chú ý các cụm từ/ câu được in đậm):
tiếng ghi ta nâu
bầu trời cô gái ây
tiếng ghi ta lá xanh biết mấy
tiếng ghi ta tròn bọt nước vỡ tan
tiếng ghi ta ròng ròng
máu chảy
không ai chôn cất tiếng đàn
tiếng đàn như cỏ mọc hoang
(Thanh Thảo, Đàn ghi ta của Lor ca)
Theo bạn, những kết hợp từ ngữ được đề cập ở trên có phải là cách diễn đạt phổ biến của cả cộng đồng không? Dựa vào đâu bạn kết luận như vậy?
Advertisements (Quảng cáo)
Đọc kỹ câu hỏi, kết hợp với kiến thức tiếng Việt để trả lời câu hỏi
Trong đoạn trích này, có sự độc đáo trong cách kết hợp từ ngữ, tạo ra một hình ảnh sâu sắc và đầy cảm xúc:
- **”Tiếng ghi ta nâu”**: Sự sử dụng màu sắc "nâu” để mô tả tiếng ghi ta tạo ra một hình ảnh màu sắc rất cụ thể, đem đến sự sống động và hình dung cho người đọc.
- **”Bầu trời cô gái ấy”**: Sự kết hợp của hai từ "bầu trời” và "cô gái ấy” tạo ra một hình ảnh không gian và con người, có thể gợi lên một cảm giác u hoài hay xao động tinh tế.
- **”Tiếng ghi ta lá xanh biết mấy”**: Sự sử dụng từ ngữ "lá xanh” kết hợp với "biết mấy” tạo ra một sự mơ hồ, tò mò và huyền bí, tạo nên một không gian thơ mộng và kỳ bí.
- **”Máu chảy không ai chôn cất tiếng đàn”**: Sự chất lượng mâu thuẫn giữa "máu chảy” và "chôn cất tiếng đàn” tạo ra một hình ảnh mạnh mẽ về sự mất mát hoặc cái chết, mang đến một tầm quan trọng và nghệ thuật đặc biệt.
Cách kết hợp từ ngữ ở đoạn trích này mang lại sự hoàn hảo và đặc sắc, tạo nên một hình ảnh được mô tả mô phỏng và sâu sắc.
Những cách kết hợp từ ngữ trong đoạn thơ không phải là phổ biến trong cả cộng đồng vì chúng mang tính chất nghệ thuật và thường được sử dụng trong văn học, thơ ca, hay nghệ thuật biểu diễn.
Tôi kết luận như vậy dựa vào việc cách kết hợp từ ngữ và diễn đạt trong đoạn thơ không phải là cách diễn đạt thông thường trong giao tiếp hằng ngày. Điều này đặc trưng cho việc sử dụng ngôn ngữ nghệ thuật để biểu đạt cảm xúc, ý nghĩa sâu xa, và tạo ra ấn tượng mạnh mẽ đối với độc giả.