Bài đọc:
Người lính dũng cảm
Bắn thêm một loạt đạn vẫn không diệt được máy bay địch, viên tướng hạ lệnh:
- Vượt rào, bắt sống nó!
Hàng rào là những cây nứa tép dựng xiên ô quả trám. Chú lính bé nhất nhìn thủ lĩnh, ngập ngừng:
- Chui vào à?
Nghe tiếng “chui”, viên tướng thấy chối tai:
- Chỉ những thằng hèn mới chui.
Cả tốp leo lên hàng rào, trừ chú lính nhỏ. Chú nhìn cái lỗ hổng dưới chân hàng rào rồi quyết định chui qua đó. Nhưng chú mới chui được nửa người thì hàng rào đổ. Tướng sĩ ngã đè lên luống hoa mười giờ. Còn hàng rào thì đè lên chú lính.
Chiếc máy bay là một chú chuồn chuồn ngô, giật mình cất cánh. Quân tướng hoảng sợ lao ra khỏi vườn.
Giờ học hôm sau, thầy giáo nghiêm giọng hỏi:
Advertisements (Quảng cáo)
- Hôm qua, em nào phá đổ hàng rào, làm dập hoa trong vườn trường?
Thầy nhìn một lượt những gương mặt học trò, chờ đợi sự can đảm nhận lỗi. Chú lính nhỏ run lên. Chú sắp phun ra bí mật thì một cú véo nhắc chú ngồi yên. Thầy giáo lắc đầu buồn bã:
- Thầy mong em nào phạm lỗi sẽ sửa lại hàng rào và luống hoa.
Khi tất cả túa ra khỏi lớp, chú lính nhỏ đợi viên tướng ở cửa, nói khẽ: “Ra vườn đi!”
Viên tướng khoát tay:
- Về thôi
- Nhưng như vậy là hèn.
Nói rồi, chú lính quả quyết bước về phía vườn trường.
Những người lính và viên tướng đứng sững lại, nhìn chú lính nhỏ.
Rồi, cả đội bước nhanh theo chú, như là bước theo một người chỉ huy dũng cảm.