Câu hỏi/bài tập:
Sự sụp đổ của chế độ a-pác-thai
Nam Phi là một nước nổi tiếng về nạn phân biệt chủng tộc. Chế độ phân biệt chủng tộc ở đây được toàn thế giới biết đến với tên gọi a-pác-thai.
Ở nước này, người da trắng chỉ chiếm 1/5 dân số, nhưng lại nắm gần 9/10 đất trồng trọt, 3/4 tổng thu nhập và toàn bộ hầm mỏ, xí nghiệp, ngân hàng.... Ngược lại, người da đen phải làm những công việc nặng nhọc nhưng lương chỉ bằng 1/7 hay 1/10 lượng của công nhân da trắng. Họ phải sống, bệnh, những khu riêng và không được hưởng tự do, dân chủ.
Bất bình với chế độ a-pác-thai, người da đen đã đứng lên đòi bình đẳng. Cuộc đấu tranh dũng cảm và bền bỉ của họ được sự ủng hộ của những người yêu chuộng tự do và công li trên toàn thế giới, cuối cùng đã giành được thắng lợi. Ngày 17 tháng 6 năm 1991, chính quyền Nam Phi buộc phải huỷ bỏ sắc lệnh phân biệt chủng tộc. Ngày 27 tháng 4 năm 1994, cuộc tổng tuyển cử đa sắc tộc đầu tiên được tổ chức. Luật sự da đen Nen-xơn Man-đê-la, người từng bị giam cầm suốt 27 năm vì đấu tranh chống chế độ a pác-thai, được bầu làm Tổng thống. Chế độ phân biệt chủng tộc xấu xa nhất hành tinh đã chấm dứt.
Theo Những mẫu chuyện lịch sử thế giới
• Chế độ phân biệt chủng tộc: chế độ đối xứ bắt công với người da đen nói riêng và da màu nói chung.
Advertisements (Quảng cáo)
• Công lí: lẽ phải, phù hợp với đạo II và lợi ích chung của xã hội.
• Sắc lệnh: văn bản do người đứng đầu Nhà nước ban hành, có giá trị như luật
• Tổng tuyển cử: cuộc bỏ phiếu trên toàn quốc để bầu ra cơ quan quyền lực cao nhất của một nước.
• Đa sắc tộc: nhiều chủng tộc.
Dưới chế độ a-pác-thai, cuộc sống của người da trắng và người da đen có gì khác nhau?
Em đọc đoạn văn thứ hai của bài đọc để tìm câu trả lời.
Dưới chế độ a-pác-thai, cuộc sống của người da trắng và người da đen có sự khác biệt rất lớn. Người da trắng được đặc quyền hưởng các quyền lợi về đất đai, người da trắng chỉ chiếm 1/5 dân số, nhưng lại nắm gần 9/10 đất trồng trọt, 3/4 tổng thu nhập và toàn bộ hầm mỏ, xí nghiệp, ngân hàng.... Ngược lại, người da đen phải làm những công việc nặng nhọc nhưng lương chỉ bằng 1/7 hay 1/10 lượng của công nhân da trắng. Họ phải sống, bệnh, những khu riêng và không được hưởng tự do, dân chủ.