Câu hỏi/bài tập:
Chiền chiện bay lên
Chiều thu buông xuống dần. Đó là lúc chim cũng kiếm ăn no nê, trên bãi trên đồng. Từ một bờ sông, bỗng một cánh chiền chiện bay lên. Thoạt đầu như một viên đá ném vút lên trời. Nhưng viên đã ấy như có một sức thần không rơi xuống, nó cứ lao vút, lao vút mãi lên chín tầng mây...
Chiền chiện bay lên đấy!
Theo với tiếng chim bay lên, từ không trung vọng xuống một tiếng hót trong sáng diệu kì, giọng ríu ran đổ hồi, âm điệu hài hoà đến tinh tế. Giọng hát vừa đượm vẻ hồn nhiên, vừa thơ thới, thanh thản... Chim gieo niềm yêu đời vô tư cho những người lam lũ trên mặt đất. Lúc ấy, trên cánh đồng, vẫn người nào việc ấy. Người làm cô vẫn làm cỏ, người xới xáo vẫn xới xáo, người cày cuốc vẫn cày cuốc... Nhưng tiếng chim hồn hậu đang nhập lặng lẽ vào tâm hồn họ.
Đến như tôi, một cậu bé chăn trâu cũng mê đi trong tiếng hát chiến chiện giữa chiều mà bầu trời, mặt đất, hồn người đều trong sáng... Tiếng chim là tiếng nói của sứ giả mặt đất gửi tặng trời. Rồi, tiếng chim lại là tiếng nói của thiên sứ gửi lời chào mặt đất.
Chiền chiện đã bay lên và đang hót.
Advertisements (Quảng cáo)
Theo Ngô Văn Phú
• Thơ thới: ở trạng thái nhẹ nhàng, dễ chịu, không có điều gì phải bận tâm.
• Xới xáo: làm cho đất tơi xốp để trồng trọt
Ở đoạn đầu, sự xuất hiện của con chim chiền chiện được tả có gì đặc biệt?
Em đọc đoạn văn đầu tiên của bài đọc để tìm câu trả lời.
Sự xuất hiện của con chim chiền chiện được tái hiện một cách đặc biệt với hình ảnh nó như một viên đá được ném vút lên trời và như có một sức thần không rơi xuống, lao vút mãi lên chín tầng mây, tạo ra một cảm giác kỳ bí.