Bài làm
Tố Hữu là nhà thơ xứ Huế, đứa con thân yêu của vùng quê núi Ngự, sông Hương. Trưởng thành trong phong trào yêu nước của thanh niên học sinh, nhà thơ nhiệt thành đi tìm đường cứu nước: "Con lớn lên con tìm Cách mạng”. Và trong đêm dày nô lệ, nhà thơ cảm thấy tâm hồn "bừng nắng hạ” kể từ ấy.
"Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ;
Mặt trời chân lí chói qua tim”.
"Từ ấy” là thời điểm (1938) nhà thơ được giác ngộ cách mạng, bắt gặp lí tưởng cộng sản chủ nghĩa. "Mặt trời chân lí” là hình ảnh ẩn dụ về lí tường cách mạng, về chủ nghĩa Mác - Lenin. Chữ “chói” (chói qua tim) nghĩa là chói lọi, soi vào, chiếu vào. Ánh sáng chủ nghĩa Mác - Lênin vô cùng chói lọi đã chiếu vào, soi vào trái tim - tâm hồn yêu nước của nhà thơ trẻ.
Bóng tối đêm dày nô lệ như bị xua tan, người chiến sĩ cách mạng cảm thấy cuộc đời mình, con đường mình hướng tới "bừng nắng hạ”. Đây là hai câu thơ đẹp nhất của Tố Hữu viết vẻ lí tưởng cách mạng. Ngôn từ (bừng, chói), hình ảnh (mặt trời chân lí) rất hay, rất sáng tạo. Lúc nào đọc ta vẫn cảm thấy mới mẻ, vần thơ tràn ngập ánh sáng.
Advertisements (Quảng cáo)
Hai câu thơ ba, bốn tiếp theo nói về "hồn tôi” từ thuở ấy, từ khi ‘”bừng nắng hạ”:
"Hồn tôi là một vườn hoa lá
Rất đậm hương và rộn tiếng chim”.
Nhà thơ sử dụng một lối so sánh đặc biệt: “Hồn tôi là một vườn hoa lá”... Khu vườn ấy xanh màu xanh của lá, rực rỡ màu của hoa, "rất đậm hương” ngào ngạt. Khu vườn đẹp tươi ấy "rộn tiếng chim” hót nghe rất vui. Các từ gợi tả: "đậm”, "rộn” thể hiện sức sống và vẻ đẹp của vườn hoa lá, của "hồn tôi” từ khi có chủ nghĩa Mác - Lênin, có "Mặt trời chân lí chói qua tim”. Hai câu thơ nói lên tác dụng kì diệu của lí tưởng cách mạng.
Tố Hữu yêu nước, yêu chủ nghĩa Mác - Lênin mới có cách nói hay, rất hình tượng về lí tưởng cách mạng. "Mặt trời chân lí” và "vườn hoa” là hai hình tượng rất đẹp, rất thơ. Các từ ngữ: "từ ấy”, "bừng”, "chói”, "đậm”, "rộn” - được chọn lọc tinh tế làm cho vần thơ cất cánh trong tâm hồn chúng ta.