Trang chủ Lớp 9 Soạn văn 9 Chân trời sáng tạo Câu hỏi 3 trang 139 Văn 9 Chân trời sáng tạo: Kể...

Câu hỏi 3 trang 139 Văn 9 Chân trời sáng tạo: Kể tên một tác phẩm văn học viết bằng chữ Nôm mà em biết...

Lấy tên một tác phẩm văn học và chỉ ra một số hình ảnh đặc sắc. Giải và trình bày phương pháp giải Câu hỏi 3 trang 139 SGK Văn 9 Chân trời sáng tạo - Thực hành tiếng Việt bài 5.

Kể tên một tác phẩm văn học viết bằng chữ Nôm mà em biết. Chỉ ra ít nhất một từ ngữ hoặc hình ảnh mà em thích trong tác phẩm ấy và giải thích lí do lựa chọn từ ngữ/ hình ảnh như vậy

Method - Phương pháp giải/Hướng dẫn/Gợi ý

Lấy tên một tác phẩm văn học và chỉ ra một số hình ảnh đặc sắc.

Answer - Lời giải/Đáp án

Cách 1

Bài thơ Tự tình (II) của Hồ Xuân Hương

Canh khuya văng vẳng trống canh dồn, Trơ cái hồng nhan mấy nước non. Chén rượu hương đưa say lại tỉnh, Vầng trăng bóng xế khuyết chưa tròn. Xiên ngang mặt đất rêu từng đám, Đâm toạc chân mây đá mấy chòm. Ngán nỗi xuân đi xuân lại lại, Mảnh tình son trẻ tí con con.

- Em thích nhất hình ảnh “Mảnh tình san sẻ tí con con”

+ Mảnh tình - vốn đã ít, đã bé, đã không trọn vẹn lại còn phải "san sẻ” thành ra gần như chẳng còn gì (tí con con) nên càng xót xa, tội nghiệp

=> Câu thơ nói lên cả nỗi lòng của người phụ nữ trong xã hội xưa, khi cảnh chồng chung vợ chạ đối với họ không phải là xa lạ.

Cách 2:

- Tác phẩm Truyện Kiều, trong đó có câu thơ:

Trước sau nào thấy bóng người,

Advertisements (Quảng cáo)

Hoa đào năm ngoái còn cười gió đông.

(Nguyễn Du, Truyện Kiều)

- Hình ảnh: Hoa đào năm ngoái còn cười gió đông: ý câu thơ cuối trong bài thơ Đề Đô Thành Nam Trang của Thôi Hộ (Trung Quốc):

Khi niên kim nhật thủ môn trung,

Nhân điện đào hoa tương ánh hồng.

Nhân điện bất tri hà xứ khí,

Đào hoa y cựu tiểu đồng phong.

(Năm trước ngày này ngày của này,

Mặt người, hoa đào ánh hồng lẫn nhau.

Mặt người chẳng biết đã đi đâu?

Hoa đào vẫn như xưa cười với gió đông.)

Nguyễn Du mượn tích này để biểu đạt nỗi bâng khuâng nhớ thương và hụt hẫng của Kim Trọng khi trở về vườn Thuý, Thuý Kiều đã đi xa, chỉ còn thấy bóng dáng ảo ảnh của nàng nơi nhà xưa, vườn cũ.