Câu hỏi/bài tập:
Thực hiện một trong hai đề bài sau:
a. Viết bài văn tả cảnh đẹp thiên nhiên nơi em ở vào một buổi trong ngày.
b. Viết bài văn kể lại câu chuyện "Câu chuyện của chim sẻ” bằng lời của một nhân vật trong câu chuyện.
Em suy nghĩ và viết bài văn dựa vào kiến thức đã học.
a.
Mỗi buổi sáng, khi mặt trời bắt đầu hé rạng ở phía đông, khung cảnh thiên nhiên nơi em ở lại trở nên sống động và tươi đẹp hơn bao giờ hết. Đây là lúc em cảm thấy yêu mến và gắn bó sâu sắc với mảnh đất quê hương, nơi đã nuôi dưỡng em trong sự yên bình và thanh thản.
Khi những tia nắng đầu tiên chiếu rọi, khắp nơi như bừng tỉnh sau một đêm dài yên tĩnh. Những cánh đồng lúa xanh mướt hiện lên rõ nét, trải dài mênh mông đến tận chân trời, tạo nên một thảm lụa xanh ngút ngàn. Trên lá lúa, những giọt sương còn đọng lại, lung linh như những viên ngọc nhỏ, phản chiếu ánh sáng rực rỡ của bình minh. Những hàng cây ven đường rì rào trong gió, cành lá khẽ đung đưa như đang vẫy chào ngày mới. Xa xa, những dãy núi hùng vĩ đứng sừng sững, phủ lên mình lớp sương mờ ảo, khiến cảnh vật trở nên thơ mộng và huyền ảo hơn.
Con suối nhỏ chảy qua làng, uốn lượn như một dải lụa mềm mại, mang theo dòng nước trong veo và mát lạnh. Nước suối róc rách chảy qua những phiến đá, tiếng nước va vào nhau tạo nên âm thanh êm dịu, như bản nhạc ru hồn vào buổi sáng sớm. Những bông hoa dại ven bờ suối bung nở, khoe sắc thắm tươi, làm cho cảnh vật thêm phần rực rỡ. Trên cao, bầu trời trong xanh không gợn một đám mây, thỉnh thoảng lại có vài chú chim bay lượn, hót vang giữa không gian yên bình. Mùi hương của cỏ cây, hoa lá và mùi đất sau cơn mưa đêm qua còn vương lại, tất cả hòa quyện thành một hương thơm mộc mạc, gần gũi, khiến em cảm nhận được sự thanh khiết và tươi mới của thiên nhiên.
Advertisements (Quảng cáo)
Không chỉ có cảnh đẹp, mà cuộc sống ở đây cũng thật bình dị và an lành. Người dân bắt đầu ngày mới với những công việc quen thuộc. Những bác nông dân ra đồng, tay cầm liềm gặt lúa, tiếng cười nói vui vẻ vang lên khắp cánh đồng. Tiếng chân bước nhịp nhàng trên những con đường làng nhỏ hẹp, tiếng chày giã gạo từ những ngôi nhà tranh vách đất, tất cả tạo nên một bức tranh làng quê thật sống động và bình yên.
Cảnh đẹp thiên nhiên nơi em ở không chỉ là nguồn cảm hứng vô tận mà còn là nơi em tìm thấy sự an yên và gắn kết với cuộc sống. Mỗi khi ngắm nhìn khung cảnh ấy, em lại cảm thấy yêu quê hương mình hơn, và luôn mong muốn gìn giữ, bảo vệ vẻ đẹp tự nhiên này mãi mãi. Thật hạnh phúc biết bao khi em được sống trong một không gian tràn đầy sức sống và tình yêu thiên nhiên như vậy!
b.
Chào các bạn, tôi là một chú dế mèn sống trong một khu đất nhỏ dưới chân đồi. Hôm đó, khi tôi và các bạn dế khác đang bận rộn xây dựng nhà cửa trên doi đất nhỏ, bỗng nhiên có một chú sẻ nhỏ từ đâu bay xuống, đôi chân bé xíu của chú đỗ ngay vào giữa ngôi nhà mới xây của chúng tôi. Chúng tôi hoảng hốt và vội vàng kêu lên:
– Bạn làm đổ nhà của chúng tôi mất rồi!
Bạn sẻ nhỏ dường như nhận ra lỗi của mình, liền vội vàng cúi đầu xin lỗi:
– Tớ xin lỗi nhé! Tớ sẽ cẩn thận hơn.
Lời xin lỗi chân thành của bạn sẻ nhỏ khiến chúng tôi cảm thấy rất dễ chịu. Thấy bạn ấy còn nhỏ, lại mới rời khỏi tổ của bố mẹ, chúng tôi không giận mà còn cảm thấy thương và quý mến bạn ấy. Bạn sẻ nhỏ nhảy đi chỗ khác, nhưng dường như bạn ấy lại gặp một thử thách mới.
Khi ấy, tôi thấy bạn sẻ nhỏ đi về phía một bụi cỏ tranh nơi có vài chiếc lá đã bợt màu. Đàn kiến gần đó kêu lên nhờ bạn sẻ giúp đỡ mang chiếc lá to và nặng đi một quãng đường. Mặc dù có vẻ hơi vất vả, nhưng bạn sẻ nhỏ không ngần ngại đồng ý và nhanh chóng cắp chiếc lá bay tới chỗ mà đàn kiến đầu đàn đã chỉ. Tôi thực sự ấn tượng với tinh thần giúp đỡ của bạn sẻ nhỏ.
Trước khi bay về tổ, bạn sẻ nhỏ còn tranh thủ bay một vòng khắp cánh đồng để ngắm nhìn cảnh vật. Chắc hẳn, bạn ấy đã có một ngày dài đầy ý nghĩa và nhiều bài học quý báu. Tôi nghĩ, khi về tổ, bạn sẻ nhỏ sẽ kể lại cho bố mẹ nghe về những trải nghiệm trong ngày, và chắc chắn bố mẹ của bạn ấy sẽ rất tự hào vì có một đứa con vừa ngoan ngoãn vừa biết giúp đỡ người khác.