Những bài ca dao về nỗi nhớ người yêu, về cái khăn:
- Đêm qua mới gọi là đêm
- Ruột xót như muối, da mềm như dưa
- Trăm năm ghi tạc chữ đồng
Dù ai thêu phụng vẽ rồng mặc ai
- Ai về đường ấy hôm mai
Gởi dặm điều nhớ, gửi vài điểu thương
Gởi cho đến chiếu, đến giường
Gởi cho đến chốn buồng hương em nằm
- Rủ nhau xuống biển mò cua
- Đem về nấu quả mơ chua trên rừng
Em ơi, chua ngọt đã từng
Non xanh nước bạc xin đừng quên nhau
- Nhớ ai em những khóc thầm
- Hai hàng nước mắt đầm đầm như mưa
Nhớ ai ngơ ngẩn, ngẩn ngơ
Nhớ ai, ai nhớ, bây giờ nhớ ai
Nhớ ai bổi hổi bồi hồi
Như đứng đống lửa, như ngồi đống rơm
Advertisements (Quảng cáo)
- Khăn đào vắt ngọn cành mai
- Mình xuôi đàng ấy, bao giờ mình lên
Em xuôi em lại ngược ngay
Sầu riêng em để trên này cho anh
• Ước gì anh hóa ra hoa
Để em nâng lấy rồi mà cài khăn
Ước gỉ anh hóa ra chăn
Để cho em dắp, em lăn, em nằm
Ước gi anh hóa ra gương
Để cho em cứ ngày thường em soi
Ước gì anh hóa ra cơi
Để cho em đựng cau tươi trầu vàng
- Em về anh mượn khăn tay
- Gói câu tình nghĩa, lâu ngày sợ quên
- Chiều chiều lại nhớ chiều chiều
- Nhớ người đẫy gấm, khăn điều vắt vai
- Khăn điều cột ngọn cây tre
- Trăm gươm kể cổ quyết ve cô nàng
- Khăn trắng em chít cho ai
Có phải chít cho phụ mẫu thì xé hai ta chít cùng.