Tả con sông quê hương.
Bài làm tham khảo
Quê hương em có một dòng sông rất đẹp. Sông nằm uốn khúc quanh co giữa làng rồi chạy dài bất tận, tít tắp về phía chân trời xa. Những hàng tre xanh cao vút chạy dọc hai bên bờ, buổi sáng khi những tia nắng sớm đan trên những ngọn tre rồi chiếu xuống mặt nước, em thấy sông đẹp hẳn lên.
Advertisements (Quảng cáo)
Dòng sông chảy êm ả, dịu dàng như để mọi người đủ thời gian ngắm làn nước trong xanh của nó. Đôi lúc từ trên ngọn cây cao, một chú chim, mắt lim dim, giật mình nhìn thấy bóng mình soi trong đáy nước rồi bay vút lên trời cao. Bình minh chan hoà trên mặt sông. Trưa về, sông thật hiền hoà. Sông khoác lên mình một chiếc áo xanh duyên dáng. Dòng sông thiếp lặng dưới nắng trời oi ả. Chiều chiều khi ánh hoàng hôn buông xuống, dòng sông lấp lánh, lung linh, phủ đầy một màu vàng óng ánh. Những đám mây ngũ sắc ghé ngang soi bóng. Gió từ sông thối vào mát rượi. Trong cái yên lặng của dòng sông, em nghe tiếng thì thầm nói chuyện của hàng tre, em cảm thấy tâm hồn trở nên thảnh thơi và trong sáng vô cùng. Trên mặt sông mênh mông ấy, những chiếc bè tre thả mình theo dòng nước buông xuôi. Thỉnh thoảng một vài đám lục bình trôi theo nó mà không biết mình sẽ trôi dạt về đâu. Tối đến, sông tĩnh mịch, bờ sông như dài thêm ra dưới những bãi dâu. Nước cứ xuôi dòng êm ả. Trời nước lênh đênh.
Em rất yêu thích dòng sông. Dù sau này có đi đâu thì dòng sông quê hương vẫn ở mãi trong tâm trí của em.