Sau những cơn mưa nước suối dâng lên, cây trám trắng trên đồi đã có quả chín rụng. Hươu, nai kéo về tác tác gần xa. Đêm nào cũng có con nai về nhặt trám.
Từ chập tối, người đi săn đã sửa soạn. Lôi súng từ gấc bếp xuống lau chùi. Xem lại cái kíp, cái mỏ vịt. Mỗi viên đạn chì được soi lên, xếp vào túi chàm. Người đi săn buộc chít hai ống quần lại, không cho con vắt chui lên tận bẹn được. Anh ta đeo chiếc đèn ló vào giữa trán rồi xách súng đi vào rừng.
Theo bóng đèn ló lấp loáng, người đi săn bước đến bên suối. Suối róc rách hỏi: Trẻ con đã ngủ. Trong bản, người lớn còn thức. Đêm mát rượi.
- Đi đâu tối thế ?
- Đi săn con nai.
- Con nai hay đến soi gương vào mặt suối. Đừng bắn con nai.
Người đi săn lần mò đến cây trám trên đồi. Ánh trăng lấp lánh mở ra những con mắt ngạc nhiên. Quả đồi tròn xoe hỏi:
- Đi đâu tối thế ?
- Đi săn con nai đây. Cái đèn ló rọi vào mắt nai, nó đứng yên không chạy được. Viên đạn chì sẽ bay vào ngực nó.
- Đừng bắn nó. Mỗi năm con nai chỉ về chơi mấy ngày đầu thu.
- Nhưng, thịt nai khô gác bếp nướng lên, chén ngon lắm.
- Bắn thế thì hết con nai.
Người đi săn bước sấn tới gốc cây trám. Những quả trám chín rụng xuống. Người đi săn ngồi xuống, hạ chiếc đèn ló, soi vào các đồ nghề. Bao đạn lách cách. Cò súng nổ tiếng khô lộp độp. Anh ta lại đeo chiếc đèn ló lên trước trán, ngồi rình.
Cây trám hỏi:
- Đến chơi với tôi à ?
- Không phải.
Advertisements (Quảng cáo)
- Thế đi đâu ? Ở đây vắng quá. ít bạn bè đến chơi. Chỉ mùa trám chín, con nai mới về.
- ừ, nai.
- Anh ở lại chơi. Con nai sắp về đấy.
- Tớ chỉ mong có thế. Cái đèn ló này sẽ chiếu thắng vào mắt nó. Ngón tay này sẽ bóp cò. Viên đạn sẽ bay thẳng vào trán, vào tim con nai.
- Ác thế !
- Thịt nai ngon lắm mà.
Cây trám rưng rưng. Cây trám nổi giận:
- Thế thì cút đi.
Trăng thượng tuần chênh chếch. Cánh rừng như một giấc mơ. Bỗng con nai xuất hiện. Lưng nai đẫm ánh trăng. Con nai bước rất êm đi đến gần cây trám. Rừng khuya xào xạc. Người đi săn ngồi xuống hòn đá bên bụi sim. Chiếc đèn ló được vặn nhỏ lại bằng mũi kim, bé hơn con đom đóm. Người đi săn ngồi rình.
Con nai lặng yên trắng muốt trong ánh trăng. Chiếc đèn ló vụt sáng lên chiếu thẳng vào mắt nai. Con nai đứng ngây ra. Con nai đẹp quá. Gió rừng thì thào. Người đi săn run run, mơ màng. Anh ta quên thịt nai rất ngon. Anh ta quên khẩu súng, đạn lên nòng đang nằm trong tay. Anh ta chỉ còn nhớ lời suối, lời đồi, lời cây: "Muông thú và cây cỏ trong rừng, trên trái đất này là bạn ta, sao ta lại thèm ăn thịt bạn...”.
Người đi săn mải ngắm con nai, mồ hôi ướt đầm trên trán. Trám rụng. Con nai rừng chạy biến vào rừng sâu. Người đi săn luống cuống. Cái đèn ló lệch chúi xuống. Cây súng chúi xuống khi hai tay người đi săn buông ra.
Người đi săn ngơ ngẩn xuống đồi.
Suối hỏi một câu, không ra chế giễu, không ra đùa:
- Về không à ?
Cởi súng và bao đạn treo lên hóc cột, người đi săn ngồi xuống trước bếp lửa. Đêm ấy, trong giấc mơ, anh thấy con nai ngơ ngác, hiền lành. Anh nói trong mơ: "Có bao giờ lại gặp con nai đáng yêu đến thế”...Người đi săn lội qua suối. Vầng trăng đã ngả xuống mái nhà khẽ nói: "Chúc ngủ ngon”.