Dàn bài
I. MỞ BÀI
Giới thiệu một lần theo mẹ đi chợ.
II. THÂN BÀI
- Đôi nét về cảnh chợ.
- Ghé gian hàng bán quần áo.
- Vào tiệm sách.
III. KẾT LUẬN
Advertisements (Quảng cáo)
Nôn nao mong chóng đến ngày khai giảng
Bài làm tham khảo
Còn không đầy một tuần lễ nữa là đến ngày khai trường. Sáng nay, má sửa soạn đi chợ, bảo em xách giỏ theo tập mua thức ăn, tiện thể mua sắm quần áo và dụng cụ học tập để chuẩn bị vào năm học mới.
Em mừng thầm trong bụng, vôi đi thay quần áo theo má liền. Chì mới nghe tiếng “chợ” mà đã nghe bên tai muôn tiếng nói ồn ào. Chợ thị xã của em không lớn lắm. Mặt sau, nó tiếp giáp với sông. Mặt trước, nó tiếp giáp với con đường chính, xe cộ nhộn nhịp, người qua kẻ lại tấp nập.
Lúc bấy giờ, nắng đã lên cao. Người đi chợ ngày mỗi đông dần. Trông ra mặt đường là các quầy hàng bày biện đủ thứ, từ các đồ trang sức quý bằng vàng, bạc đến những chiếc áo đi mưa, những chiếc cặp sách các loại, những bộ quần áo may sẵn đủ các màu sắc. Nhiều món được treo lủng lẳng trên cao, đập thẳng vào mắt người mua. Cả các bà bán hàng rong cũng rao hàng inh ỏi dội thẳng tai người. Hai má con đi vào nhà lồng chợ. Mới nhìn vào đã thấy ngợp mắt, từng dãy quần áo may sẵn đã được trưng bày rực rỡ. Từng xấp hàng vải lụa đủ màu được xếp ngay ngắn cố thu hút kẻ lại người qua. Kẻ mua người bán chen chúc nhau. Tiếng khen chê, lời mặc cả lao xao. Hai má con len lỏi đến chỗ người quen mới dừng lại. Vừa thoáng thấy bà chủ quầy hàng đã mừng rỡ chào đón. Bà vừa cười vừa trả lời khách hàng, tay lại xếp xếp gói gói hàng trao cho khách. Hơn mười phút, má mới chọn xong cho em một chiếc áo sơ mi trắng, một chiếc quần xanh xinh xắn. Bộ đồ “vía” dành cho ngày khai trường của em đây!
Sau đó, hai má con em đi tiếp xuống mua thức ăn rồi mới trở ra ghé vào một hiệu sách, ở đây người mua chen chúc. Thấy sách là em cứ sà ngay vào như lân thấy pháo vậy. Ôi chao! Đủ các loại sách, bìa nhiều màu sắc rực rỡ, hình ảnh sống động cứ đập vào mắt em. Cô bán hàng vui vẻ giúp má em chọn mua cho em một chiếc cặp sách đẹp và đủ các loại dụng cụ học tập cần thiết khác.
Má em trả tiền xong, phải thúc giục mấy lần em mới chịu rời hiệu sách ra về. Thế là em đã có đủ các thứ “lễ bộ” cho ngày đầu năm học mới. Cứ nghĩ đến hồi trống trường vào ngày khai giảng vang vọng mà lòng em nôn nao, rộn ràng khôn tả.