Văn chương có một sức mạnh tố cáo rất mãnh liệt. Nó lên án những hiện thực giả dối, tầm thường và nhơ bẩn. Người đọc không thê quên được cái xã hội đen tối, lật lọng trong “Truyện Kiều” của Nguyễn Du. Vẻ bề ngoài, đó là một xã hội bình yên thời thịnh trị:
“Rằng năm Gia Tĩnh triều Minh
Bốn phương phảng lặng hai kinh vững vàng”.
Advertisements (Quảng cáo)
Nhưng dưới cái vỏ bọc đẹp đè đó, thực tế xã hội là gì?
Nguyễn Du đã bóc trần sự thật, điểm mặt chỉ tên từ những bậc quan lớn đến gã quan nhỏ; từ phường nhà chứa đến lớp Ưng Khuyển tay sai. Này gã bán tơ và đám quan lại địa phương “làm cho khốc hại chẳng qua vì tiền” khiến gia đình Kiều tan nát. Này phường buôn phấn bán hương Mà Giám Sinh cùng Bạc Bà, Bạc Hạnh, Sở Khanh... đã vào hùa để dìm đời Kiểu xuống bùn đen nhơ nhớp. Này gã “tổng đốc trọng thần” Hồ Tôn Hiến bỉ ổi, dâm ô khiến Kiều trở thành người thiếu phụ giết chồng và buộc người anh hùng Từ Hải trân trân chết đứng. Rồi nữa, bầy Ưng Khuyển, lũ tay chân cùa Hoạn Thư cũng đã khiến Kiều bao phen điêu đứng...