Hai câu đề miêu tả thời gian, không gian nào và gợi tâm trạng gì?
Đọc kĩ toàn bài thơ để nhận xét về hai câu đề.
- Thời gian “đêm khuya”.
=> Đây là thời điểm người phụ nữ cảm thấy thấm thía nhất nỗi bất hạnh của mình.
- Âm thanh “văng vẳng trống canh dồn”.
=> Không gian yên tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng trống canh từ xa vọng về.
- Không gian:
+ “nước non”: mênh mông, rộng lớn.
=> ẩn dụ cho xã hội xô bồ thời bấy giờ.
=> Con người càng trở nên nhỏ bé, cô quạnh.
- Tâm trạng người phụ nữ:
+ “trơ”
=> Nỗi cô đơn, trơ trọi của người phụ nữ khi không có ai kề cạnh ở bên.
=> Nỗi bẽ bàng, tủi hổ khi phải một mình đối mặt với bao đau thương, mất mát.
=> Trơ lì, không còn cảm giác, thách thức.
Advertisements (Quảng cáo)
+ “hồng nhan”: nhan sắc đẹp, tươi trẻ.
=> “cái hồng nhan”: vẻ đẹp người phụ nữ bị rẻ rúng, không ai đoái hoài.
=> Người phụ nữ dù đẹp đến mấy nhưng vẫn bị rẻ rúng, coi thường, một mình trải qua, hứng chịu bao đắng cay tủi cực mặc cho dòng đời xô đẩy.
Cách 2:
- Thời gian “đêm khuya”.
- Không gian:
+ “nước non”: mênh mông, rộng lớn.
=> ẩn dụ cho xã hội xô bồ thời bấy giờ.
=> Con người càng trở nên nhỏ bé, cô quạnh.
- Tâm trạng người phụ nữ:
+ “trơ”
=> Nỗi cô đơn, trơ trọi của người phụ nữ khi không có ai kề cạnh ở bên.
=> Nỗi bẽ bàng, tủi hổ khi phải một mình đối mặt với bao đau thương, mất mát.
=> Trơ lì, không còn cảm giác, thách thức.
+ “hồng nhan”: nhan sắc đẹp, tươi trẻ.
=> “cái hồng nhan”: vẻ đẹp người phụ nữ bị rẻ rúng, không ai đoái hoài.
=> Người phụ nữ dù đẹp đến mấy nhưng vẫn bị rẻ rúng, coi thường, một mình trải qua, hứng chịu bao đắng cay tủi cực mặc cho dòng đời xô đẩy.