Tràng giang – Huy cận
– Tràng giang đồng thời thể hiện “nỗi buồn thế hệ” của một “cái tôi” Thơ mới thời mất nước “chưa tìm thấy lối ra”.
Bâng khuâng trời rộng nhớ sống dàiSóng gợi tràng giang buồn điệp điệp….Không khói hoàng hôn cũng nhớ nhà.
Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệpCon thuyền xuôi mái nước song song,Thuyền về nước lại, sầu trăm ngảCủi một cành khô lạc mấy dòng.
“Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp
Khổ thơ đầu nói về “sóng gợn”, con thuyền và cành củi khô trôi trên dòng sông:
Huy Cận là một nhà thơ xuất sắc trong phong trào Thơ mới.