Tranh 1 : Khi đi từ trường về nhà, hai chị em tôi nhìn thấy tờ quảng cáo về buổi biếu diễn của một nhà ảo thuật Trung Quốc nổi tiếng. Chúng tôi biết chiều nay, trường sẽ tổ chức cho học sinh di xem, nhưng hai chị em tôi không dám xin tiền mẹ để mua vé vì bố tôi đang nằm bệnh viện. Chúng tôi chỉ còn có thể dừng lại nhìn hình ảnh nhà ảo thuật được in thật rõ và lớn trên tờ quảng cáo cho đỡ thèm.
Tranh 2 : Thế rồi khi ra ga mua sữa, tình cờ chúng tôi nhìn thấy nhà ảo thuật đang tay xách nách mang rất nhiều thứ đồ đạc đi vào rạp xiếc. Chúng tôi liền chạy lại khiêng, xách giúp chú một số đồ vật. Nhờ đó chúng tôi được làm quen với chú. Biết chị em tôi cũng rất muốn xem ảo thuật, chú Lí (tên nhà ảo thuật) bảo chúng tôi chờ chú một lát. Tuy nhiên, chúng tôi không thể chờ được mà phải về nhà vì cần mang sữa về cho mẹ, với lại mẹ tôi còn dặn không nên làm phiền người khác.
Advertisements (Quảng cáo)
Tranh 3 . Chẳng biết hỏi thăm ai mà tối hôm ấy, chú Lí tìm vào đúng nhà tôi. Nghe tiếng gõ cửa, chúng tôi chạy ra mở cửa và hai chị em đều hết sức vui mừng khi nhìn thấy chú. Chúng tôi cùng lễ phép và niềm nở mời chú vào nhà.
Tranh 4 : Mẹ tôi cũng rất vui, mời chú vào nhà ngồi chơi uống trà. Nhưng lạ quá, mẹ tôi vừa mở nắp lọ đường ra thì có hàng mét vải băng xanh, vàng, đỏ bắn ra. Tôi lấy một cái bánh đặt vào đĩa bỗng thành hai cái. Còn Mác, em tôi đang ngồi bỗng thấy có một khối nóng mềm trên chân. Nó ngạc nhiên nhìn xuống thì thấy một chú thỏ chẳng biết từ đâu xuất hiện đang rung rung những sợi râu và nhìn nó bằng cặp mắt tròn màu đỏ. Cả nhà tôi đều phục tài biểu diễn ảo thuật của chú Lí. Buổi tối đó chắc sẽ làm tôi nhớ mãi không quên.