Năm ngoái, bác Đạt mang từ quê lên cho em một chú cún hai tháng tuổi.
Thoáng nhìn nó, em đã thích ngay. Ôi, chú chó mới xinh làm sao! Em đặt tên cho nó là Tô-ni và nhận nuôi dưỡng nó.
Tô-ni lớn nhanh như thổi. Giờ đây, nó đã là một chú chó trưởng thành với hình dáng cân đối và đẹp đẽ. Toàn thân nó phú một lớp lông đày màu vàng nâu. Hai tai luôn dỏng lên nghe ngóng động tĩnh. Đôi mắt to, sáng. Lỗ mũi đen ướt, đánh hơi rất thính. Cái lưỡi màu hồng thè dài và hàm răng trắng bóng với bốn răng nanh cong và nhọn.
Tô-ni có dáng như chó săn. Cái ức nở đầy đặn, bụng thon, bốn chân cao. Cái đuôi xù cuốn tròn thành chữ "O” trên lưng.
Nó đi đứng nhẹ nhàng và chạy rất nhanh. Sáng sáng, Tô-ni nô giỡn với chú mèo tam thể trên sân. Chúng đuổi nhau, vờn nhau không biết chán. Thấm mệt, Tô-ni trèo lên thềm, nằm sấp gác mõm lên hai chân trước, lim dim ngủ.
Advertisements (Quảng cáo)
Chớ lầm tưởng là nó ngủ say nhé! Tuy lơ mơ thế nhưng hai cái tai úp xuống không bỏ sót một tiếng động nào. Chỉ cần có tiếng bước chân nhè nhẹ ngoài rào là nó đứng phắt dậy, linh hoạt hẳn lên. Nếu là người lạ, lập tức nó cất tiếng sủa vang. Còn người quen đi đâu về là nó chạy ra, vẫy đuôi mừng tíu tít.
Ngày nào em đi học về, Tô-ni cũng ra tận cổng đón. Nó chồm hai chân trước, ôm chầm lấy em và quân quýt không rời. Đến đêm. khi cá nhà đi ngủ, một mình Tô-ni thức trông nhà. Có nó, cả nhà ngủ ngon sau một ngày làm việc mệt nhọc.
Cả nhà em ai cũng yêu mến Tô-ni. Đi xa về, ai cũng có phần quà dành riêng cho nó. Lúc thì cái bánh, lúc thì cái kẹo. Nó đón nhận với vẻ mừng rỡ và biết ơn. Tô-ni khôn ngoan và trung thành được coi là thành viên không thể thiếu trông gia đình em.
Trần Thị Thìn
(Những bài làm văn mẫu lớp 4)