1. Xác định bố cục
Bài nghị luận văn chương này gồm có hai phần:
a) Từ Giọng chú cùủ non tội nghiệp đến và tốt bụng như thế’. Hình tượng
Cừu trong thơ La Phông-ten;
b) Phần còn lại: Hình tượng Chó sói trong thơ La Phông-ten.
Để nhằm làm nổi bật các hình tượng con cừu và chó sói trong thơ- La Phông-ten, trong cả hai đoạn trên, tác giả đều dẫn ra những dòng viết về ẹhúng của nhà khoa học Buy-phông. Trong cả hai phần, mạch nghị luận nhìn chung đều giống nhau nghĩa là đều theo trật tự ba phần: dưới ngòi bút của La Phông-ten - dưới ngòi bút của Buy-phông - dưới ngòi bút của La Phông-ten. Riêng trong phần một, hình ảnh con cừu trong thơ La Phông-ten được nhà văn thể hiện qua một đoạn thơ cụ thể. Cách viết ấy làm cho bài văn đã trở nên sinh động và hấp dẫn hơn.
2. Nhà khoa học Buy-phông nhận xét về loài cừu, loài chó sói, con cừu nói chung, con chó sói nói chung từ quan điểm khoa học bằng ngòi bút chính xác, khách quan nêu lên những đặc tính cơ bản của chúng. Theo ông, con cừu là ngu ngốc và sợ sệt còn con sói đó là trộm cướp nhưng khốn khổ và bất hạnh.
Advertisements (Quảng cáo)
Nhà khoa học Buy-phông không nói đến tình cảm mẫu tử thân thương của cừu cũng như nỗi bất hạnh của loài chó sói bởi vì đó không phải là những đặc tính tiêu biểu của chúng, không phải là nét cơ bản của chúng ở mọi lúc, mọi nơi.
3. Để xây dựng hình tượng con cừu trong bài Chó sói và cừu non, nhà thơ La Phông-ten đã lựa chọn một con cừu cụ thể, một chú cừu non bé bỏng và đặt chú vào một hoàn cảnh đặc biệt: đốì mặt với chó sói bên một dòng suối. Chính hoàn cảnh này ậẫ làm nổi bật được tính chất hiền lành, nhút nhát cũng là một đặc điểm tiêu biểu của loài cừu.
Do đặc trưng của thể loại sáng tác ngụ ngôn và tâm hồn phóng khoáng của mình, La Phông-ten đả nhân cách hóa con cừu. Nhà thơ miêu tả cả chó sói và cừu cũng suy nghĩ, nói năng hành động như những con người cụ thể.
4. Như đã nói, con chó sói trong bài cụ thể Chó sói và cừu non là một con chó sói cụ thể. Nhà thơ La Phông-ten đã chọn một con chó sói không kiếm nổi miếng ăn, phải chịu đói meo gầy giơ xương đi tìm mồi. Đây là khía cạnh đáng cười (hài kịch của sự ngu ngốc). Ngoài ra nó còn là một kẻ đáng ghét. Nó làm hại đến kẻ khác. Nó muôn ăn thịt cừu non nhưng che đậy tâm địa xấu xa của mình, tìm cớ bắt tội để gọi là “trừng phạt” chú cừu non tội nghiệp. Đây chính là bi kịch của sự độc ácẻ ơ con chó sói, chi phần nào có thể xem Ịà đáng cười, còn chủ yếu lại là đáng ghét.
Trong thơ ngụ ngôn của La Phông-ten, khá nhiều bài có nhárỄ lằ. sói: Chó sói và chó nhà, Chó sói và Cò, Chó sói trở thành gã chăn
Nhận xét của Ten về hình tượng chó sói là bao quát cả các bải :rér. nên hoàn toàn đúng. Riêng ở bài này, như đã nói, chó chỉ phẩn r.àc :: thể xem là đáng cười còn chủ yếu lại là đáng ghét.