Đông Bắc Á là khu vực rộng lớn (với tổng diện tích 10,2 triệu km2), đông dân nhất thế giới (khoảng 1,47 tỉ người- năm 2000) và có nguồn tài nguyên thiên nhiên phong phú. Trước chiến tranh thế giới thứ hai, các nước Đong Bắc Á ( trừ Nhật Bản) đều bị chủ nghĩa thực dân nô dịch. Từ sau năm 1945, tình hình khu vực có nhiều biến chuyển.
Thắng lợi của cách mạng Trung Quốc đã dân tới sự ra đời của nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa( 10-1949). Chính quyền Tưởng Giới Thạch phải rút chạy ra Đài Loan và tồn tại ở đó nhờ sự giúp đỡ của Mĩ. Hồng Công và Ma Cao vẫn là những vùng đất thuộc địa của Anh và Bồ Đào Nha, cho đến cuối những năm 90 của thế kỉ XX mới trở về chủ quyền của Trung Quốc.
Sau khi thoát khỏi ách thống trị của quân phiệt Nhật Bản, trong bối cảnh của cuộc chiến tranh lạnh, bán đảo Triều Tiên , Nhà nước Đại Hàn Dân quốc( Hàn Quốc) được thành lập. Tháng 9 năm đó, ở phía bắc, Nhà nước Cộng hòa dân chủ nhân dân Triều Tiên ra đời. Tháng 6- 1950, cuộc chiến tranh giữa hai miền bùng nổ, kéo dài đến tháng 7-1953. Hai bên kí Hiệp định đình chiến tại Bàn Môn Điếm, vĩ tuyến 38 vẫn được coi là ranh giới giữa hai nhà nước trên bán đảo.
Từ năm 2000, hai nhà lãnh đạo cao nhất của hai miền đã kí hiệp địn hòa hợp giữa hai nhà nước, mở ra một bước mới trong tiến trình hòa hợp, thống nhất bán đảo Triều Tiên.
Advertisements (Quảng cáo)
Hình 7.Lễ ký hiệp định đình chiến tại Bàn Môn Điếm
Sau khi thành lập, các nước và vùng lãnh thổ ở Đông Bắc Á bắt tay vào xây dựng và phát triển kinh tế. Trong nửa sau thế kỉ XX, khu vực Đông Bắc Á đã đạt được sự tăng trưởng nhanh chóng về kinh tế, đời sống nhân dân được cải thiện rõ rệt. Trong bốn “con rồng” kinh tế châu Á thì ở Đông Bắc Á có ba ( Hàn Quốc, Hồng Công và Đài Loan), còn Nhật Bản trở thành nền kinh tế lớn thứ hai thế giới. Trong những năm 80-90 của thế kỉ XX và những năm đầu của thế kỉ XXI, nền kinh tế Trung Quốc có tốc độ tăng trưởng nhanh và cao nhất thế giới.