Bài mẫu tả quê mẹ mến thương
Quê em có nhiều cảnh đẹp như núi Bình Sơn, sông Long Vĩ, chùa Ngọc Tự, đình Xuân Quán... Có những cánh đồng bát ngát mênh mông, những đồi sim, đồi cỏ xanh biếc bao la. Hữu tình, thơ mộng lắm!
Núi Bình Sơn cao độ 300 mét, tựa như con gà trống nên còn có tên gọi là núi Kim Kê (Gà Vàng). Rạng đông hay đêm trăng, đứng xa xa ngắm núi rất đẹp.
Sông Long Vĩ còn được gọi là sông Đuôi Rồng, từ ngàn xa đổ về, sông uốn khúc chỉ rộng hơn 30 mét, nước lững lờ trong xanh, có nhiêu lũy cò ở ven sông. Thuyền buồm cánh dơi qua lại thấp thoáng suốt ngày đêm.
Advertisements (Quảng cáo)
Chùa Ngọc Tự, đình Xuân Quán vô cùng tráng lệ, có hàng trăm tượng Phật sơn son thếp vàng, có voi đá, ngựa đá đồ sộ. Giêng, hai có hàng vạn khách thập phương kéo về dự lễ hội. Hội vật, hội đu... diễn ra vô cùng sôi nổi.
Em yêu đồi sim, đồi cò ở quê em nhiều lắm. Tháng tư, hoa sim nở tím đồi quê. Tháng 6, mùa sim chín, tiếng chim đa đa vang vọng, tha thiết chiều tà. Đồi cỏ suốt bốn mùa xanh. Ngày nào cũng có hàng trăm con trâu, con bò nhởn nhơ gặm cỏ. Lũ trẻ mục đồng làng em thả diều, vật nhau, vác cờ lau đánh trận giả. Chúng em đi học về vẫn chia thành hai đội đá bóng, reo hò, đuổi bắt nhau thỏa thích. Có nằm ngửa lên đồi cò, ngắm nhìn đàn chim bay, dải mây trắng, mây hồng trôi trên bầu trời mới thấy thích thú.
Chốn quê bình dị, thân thuộc, đáng yêu biết bao. Ngọn núi, dòng sông, đồi sim, đồi cỏ... đã ôm trọn vào lòng em, ru em trong bao mộng đẹp một thời thơ bé. Chỉ xa quê vài ngày là em man mác nhớ hình ảnh con gà trống trên núi Kim Kê của quê mẹ mến thương.