1. Chợ hoa ngày Tết
Chắc bạn nào cũng thích một cảnh đẹp của phiên chợ Tết. Riêng em, em thích đi xem chợ hoa Tết của Hà Nội nhất. Trong dịp tết Giáp Tuất này cũng vậy, em đã đi khắp chợ hoa ngắm mãi mà không biết chán.
Đi từ xa em đã thấy màu hồng rực rỡ của hoa đào. Chẳng là năm nay trời ấm nên hoa đào nở trước Tết. Đi đến gần, bước vào chợ, đập vào mắt em đầu tiên là các cành hoa đào được bàn tay người bán nâng niu đúng như người ta nói “nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa”. Các cô bán đào niềm nở mời chào khách. Những khách hàng khó tính ngắm nghía từng bông hoa đào một. Những bông hoa đào nho nhỏ, xinh xinh đang cựa mình lay động giữa ngọn gió xuân hây hẩy. Những cánh hoa đào hồng phớt còn đọng những giọt sương sớm lấp lánh trên mình. Tuy trời ấm nhưng vẫn có những cành đào mới nở vài bông hoa. Những cái nụ bé xinh, chúm chím như đón đợi xuân về vậy. Chúng như sắp nở một nụ cười bé xinh rạng rỡ chào đón mùa xuân mới, đem niềm vui và hạnh phúc đến cho mọi nhàể Thỉnh thoảng có người cầm một cành đào phai màu hồng nhạt làm cho khu bán hoa đào thêm muôn màu muôn vẻ. Bên cạnh khu vực bán đào là một khoảng riêng dành cho quất. Những cây quất nối đuôi nhau thành một hàng thẳng tắp. Trên những tán lá xanh đậm, lúc lỉu những chùm quất vàng óng ả. Những quả quất béo tròn, khẽ hé cái mắt nhỏ xinh ngắm người qua lại. Các bác bán quất với khuôn mặt rạng rỡ luôn chào mời khách. Tiếng hỏi mua, tiếng mặc cả, hoà với tiếng chim ríu rít đón xuân cũng tạo thêm quang cảnh náo nhiệt của chợ. Có những cây quất cao to như cây thông điểm những bông hoa quất trăng trắng, nhỏ xinh trên nền lá xanh rì. Những lộc non mơn mởn đang vươn lên bằng sức sống mãnh liệt của mình. Một mùi thơm thanh nhẹ quấn quanh vườn quất. Nhà nào chuẩn bị đón xuân cũng sắm cho mình một cành đào và một cây quất vì quất và đào là biểu tượng cho Tết cổ truyền của miển Bắc.
Ở một góc phải của chợ là nơi bán các loại hoa khác. Vì các anh chị thanh niên thường ưa các loại cây này nên đây là nơi có sự thu hút nhiểu nhất với giới trẻ. Năm nay, người ta ưa cắm hoa hồng Đà Lạt nên hoa hồng được bán rất nhiều. Những đoá hồng đủ màu sắc đỏ, hồng, vàng nhung đang khoe sắc trước các cặp mắt thích thú của khách hàng. Những nụ hồng như những đỉnh cháp nghiêng mình hé lộ bộ áo mới của mình. Những bông hồng nhung với chiếc áo vụ hội mịn màng, những bông hồng vàng khoác tấm áo màu nắng óng ả như những bà chúa của muôn loài hoa. Người qua lại nhìn những bông hồng Đà Lạt với một ánh mắt trìu mến. Các anh chị thanh niên thì thích đến nỗi không chú ý đến cái gì khác nữa. Trên tay họ ai cũng cầm một bó hồng Đà Lạt to. Những bông hồng hãnh diện và thì thầm với em: “Chị thấy không, họ hàng nhà hoa hồng chúng em rất vinh dự vì đã góp phần tô điểm thêm cho không khí ngày xuân và cũng làm cho không khí ngày xuân thêm ấm áp”. Ngay cạnh nơi bán hồng là nơi bán các loại hoa khác. Những bông thược dược vàng óng ả, hoặc trắng nõn, hay đỏ chon chót đang rung rinh trong gió. Chúng như những cô tiểu thư xinh đẹp với bộ xiêm áo lộng lẫy. Các cô bán hàng rất hiếu khách. Khách mua khó tính nhất cũng phải mỉm cười vừa ý với những bông hoa các cô chọn cho họ. Lấp ló sau những đoá thược dược là màu tim tím điểm lẫn cả màu trâng trắng của viôlet dịu dàng, thanh mảnh. Những lọ hoa ngày Tết có đủ thược dược, lay ơn... dù rực rỡ mấy mà thiếu một cành viôlet cũng không thể tón được vẻ muôn màu muôn sắc của chúng.
Gần nơi bán hoa, ở một góc chợ bên trái là nơi bán tranh Tết. Người ta xúm quanh những bức tranh vẽ đàn lợn xoáy âm dương nổi tiếng của làng Hồ và những bức lụa vẽ câu đối Tết đủ màu sắc sặc sỡ. Trong ngày Tết, thứ hấp dẫn trẻ con nhất vẫn là bóng bay. Những quả bóng bay đủ màu sắc xanh, đỏ, tím, vàng phấp phới trên không vẫy gọi các cô bé, cậu bé. Khi đến các cô cậu tíu tít chọn bóng, khi quay ra cô cậu nào nét mặt cũng hớn hở tay cầm một bó hoa và một chùm bóng bay với đủ màu sắc rực rỡ vừa đi vừa nhảy chân sáo.
Gần đến Tết rồi nên mọi người ãn mặc đẹp hơn ngày thường, nhất là các anh chị thanh niên. Thỉnh thoảng một tràng pháo nổ ran ở góc chợ.
Năm nào em cũng được theo mẹ đi chợ hoa Tết. Mỗi năm thêm một tuổi, thêm thông minh và càng hiểu được thêm sự huyền bí của các loài hoa Việt Nam, cũng càng hiểu sâu sắc và thêm yêu mùa xuân, mùa đẹp nhất ưong năm, mùa đem lại cho con người nhiều hoa thơm quả ngọt. Hoa đào ngày xuân đem đến cho mọi nhà niềm vui hạnh phúc, hứa hẹn một năm mới tràn trề hi vọng. Mùa xuân trăm hoa đua sắc càng nhắc nhở em phải học giỏi để thành một bông hoa đẹp của mùa xuân.
2. Bố con người khách mãi võ
Advertisements (Quảng cáo)
Khách mãi võ là người Hoa kiều biểu diễn võ thuật để quảng cáo và bán thuốc.
Người khách mãi võ mặc quần áo chẽn màu đen đã bán qua một lượt thuốc cao, bắt đầu giới thiệu tiết mục “Em bé mười tuổi nhào qua vòng lửa”.
Một em bé gái bận bộ quần áo bằng sa tanh màu đỏ, tóc tết quả đào, chân mang đôi hài vải đen bước ra, cúi chào khán giả. Chiếc vòng sắt quấn giẻ tẩm dầu lồng giữa một khung gỗ hình chữ nhật, dựng đứng ngang tầm mắt tôi, bày giữa hiộn irường. Dứt loạt vỗ tay xung quanh, người khách già cầm ngọn đuốc châm vào chiếc vòng quấn giẻắ Tức thời, một vòng lửa hình tròn như chiếc bánh xe phực cháy rừng rực. Em bé lại nghiêng đầu chào mọi người rồi nhún chân một cái, chạy tới ba bước, gieo mình như một con thoi bay qua vòng lửa. Mắt tôi hoa lên, chỉ còn thấy cái bóng đó lao qua lao lại xuyên ngang vầng lửa và hai tai tôi ù đi vì tiếng reo hò, liếng vỗ tay vang dậy...
Trong lúc người khách cầm mấy chai rượu thuốc đi vòng quanh chào hàng thì em bé vừa đứng thở vừa đưa hai bàn tay nhỏ phủi phủi những sợi tóc cháy trước trán. Dường như đêm nay số thuốc bán được ít ỏi quá. Người khách mặt buồn buồn, đặt mây chai rượu thuốc lên cái rương lớn màu đen, cố làm ra vẻ tươi tỉnh.
- Ông bà cô bác xem xong trò này rồi hẵng mua giùm sau cũng được. Hày! Tả lồ lên!
Tiếng trống, tiếng thanh la lại khua vang dồn dập. Ông ta cầm một nắm dao con sáng loáng tung lên, bắt từng chiếc một rồi lần lượt cắm tất cả mười hai con dao ấy vào những khe hở đục trong cái vòng sắt còn đang rừng rực lửa. Những mũi dao nhọn hình lá trúc đào lấp lánh ánh thép trắng xanh tua tủa chĩa ngược vào trong càng thu hẹp cái khoảng tròn ban nãy bây giờ chỉ vừa đủ một thân người chui qua. Người khách liếc nhìn mấy người đánh trống, đánh thanh la, ra hiệu ngừng tay Ông ta nhướng mắt hét lên một tiếng, rùng mình thu người lại và lập tức nhún chân bay qua những mũi dao tua tủa. Tôi nhắm mắt lại. Trời ơi! chỉ nhích ra một phân, bất cứ ở phía nào thì những mũi dao sắc nhọn như gươm kia sẽ đâm xọc lọt da thịt- Ông ta lao đi lao lại ba lần như vậy mà ưông sắc mặt và hơi thở không chút biến đổi.
Đoàn Giỏi - Trích Đất rừng phương Nam