Ngày xưa ở Trung Quốc có ông Vương Hy Chi nổi tiếng viết chữ đẹp .Một hôm nọ , khi ông đang ngồi dưới gốc cây thì gặp bà cụ bán quạt cũng nghỉ mệt ở đó .Thấy ông ,bà lão phàn nàn ” sao hôm nay quạt của tôi bán ế quá ! Chắc chiều nay cả nhà tôi sẽ phải nhịn ăn mất .”
Nói xong bà lão mỏi mệt nên ngủ thiếp đi .Trong lúc bà lão ngủ , ông Vương Hy Chi bèn lấy bút mực ra viết chữ ,đề thơ lên chiếc quạt .Khi tỉnh dậy ,bà nhìn thấy gánh quạt của mình bị đề chữ lem nhem ,bà bắt đền ông . Ông chỉ mĩm cười không nói gì .Không lâu sau , bà con kéo đến chen nhau mà mua hết quạt của bà lão .Có người nhìn thấy nét chữ ,lời thơ của ông trên quạt ,còn hỏi bà lão mua thêm quạt đến giá ngàn vàng ,vì họ quý nét chữ và thơ của ông ấy .
Advertisements (Quảng cáo)
Trên đường về nhà ,bà lão thầm nghĩ .có thần tiên nào đó nhìn thấy bà nghèo khó tội nghiệp ,nên đã giúp bà bán quạt hết và may như thế !