MỘT SỔ BÀI THƠ NĂM CHỮ:
1. Mồ anh hoa nở
Thanh Hải
Hôm qua chúng giết anh
Xác phơi đầu ngõ xóm
Khi lũ chúng quay đi
Mắt trừng còn dọa dẫm:
- Thằng này ìà cộng sản
Không được đứa nào chôn!
Đi theo sau hồn anh
Cả làng quê đường pho
Cà lớn nhỏ, gái trai.
Đám càng đi càng dài
Càng dài càng đông mãi
Mộ anh trôn đồi cao
Cành hoa này em hải
Vòng hoa này chị đơm
Cây bóng hồng em ươm
Em trồng vào trước cửa
Mộ anh trên đồi cao
Hoa hồng nở và nở
Hương thơm bay và bay
Lũ chúng nó qua đây
Mắt diều không dám ngó
Trên mộ người cộng sản
Hoa hồng đỏ và đỏ
Như máu nở thành hoa...
2. Chiều
(HồDzếnh)
Trên đường ve nhớ đầy
Chiều chậm đưa chân ngày
Tiếng buồn vang trong máy
Chim rừng quên cất cảnh
Giỏ say tình ngây ngây
Có phải sầu vạn cô
Chất trong hồn chiều nay?
Tôi là người lữ khách
Màu chiều khỏ làm khuây
Ngỡ lòng mình là rừng
Ngỡ hồn mình là mây
Nhớ nhà châm điếu thuốc
Khói huyền bay lên cây...
3. Bài ca những cô gái sống tuổi ba mươi trong rừng
(Anh Ngọc)
Như những người leo núi
Vượt qua dốc cổng Trời
Là những cô con gái
Qua tuổi mình ba mươi
An ngũ giữa cuộc đời
Tuổi ba mươi sùng sững
Cải gùi hang chắt nặng
Tâm tư đầy hai vai
Tuổi ba mươi rắt dài
Nhữnạ đêm nằm đợi sảng
Tuổi ba mươi lại ngắn
Trăng lặn rồi trăng lên
Com sốt rét triền miên
Tóc mọc rồi lại rụng
Mùa xuân thành báo động
Đoả hoa nhầu trẽn tay
Thương một cánh chim bay
Mười năm chưa về tổ
Quà trímg hồng dễ vỡ
Chăng hẹn mùa sinh sôi
Đi qua tuổi ba mươi
Nhục nhằn và lặng ỉẽ
Dao ước mơ gian dị
Mà sâu thâm không cùng
Hơn mọi sự anh hùng
Là điểu này nhỏ bé
Làm vợ và làm mẹ
Advertisements (Quảng cáo)
Tuổi ba mươi choi í ừ
Những đau xót riêng tư
Theo suốt đời con gái T
uồi ba mươi tìmg trài
Con mat nhìn trước sau
Tay xiết chặt tay nhau
Tháng năm không đếm tuổi
Như những người leo núi
Càng lên cao càng vui
Trên đinh doc cuộc đời
Gập lòng mình trẻ lụi
xổc quai gùi đibig dậy
Tuôi ba mươi lên đường.
4. THĂM LÚA
(Trần Hữu Thung )
Mặt trời càng lên tỏ
Bông lúa chín thêm vàng
Sương treo đầu ngọn giỏ
Sương lại càng long lanh.
Bay vút tận trời xanh
Chiền chiện cao cùng hót
Tiếng chìm nghe thánh thót
Văng vằng khắp cánh đồng
Đứng chổng cuộc em trông
Em thấy lòng khấp khởi
Bởi vì em nhớ lại
Một buổi sớm mai ri
Anh tình nguyện ra đi
Chiền chiện cao cùng hót
Lúa cũng vừa sam hột
Em tiễn anh lên đường
Chiếc xắc mây anh mang
Em nách mo cơm nếp
Lúa níu anh trật dép
Anh cúi sửa vội vàng
Vượt cánh đồng tắt ngang
Đen bờ ni anh bào
"Ruộng mình quên cày xảo
Nên lúa chín không đều
Nhớ lẩy để mùa sau
Nhà cố làm cho tốt”
Xa xa nghe tiếng hát
Anh thay rộn trong lòng
sẳp đến chỗ người dông
Anh bảo em ngoái lại
Cam ba lần ra trải
Bưởi ba lần ra hoa
Anh bước chân đi ra
Từ ngày đầu phòng ngự
Bước qua kì cầm cự
Anh có giã lời về
Cầm thư anh mân mê
Bụng em giừ phấp phới
Anh đang mùa thẳng lợi
Lúa em cũng chín rồi
Lúa tot lắm anh ơi
Giải thi đua em giật
Xoè bàn tay bắm đốt
Tính cũng bốn năm ròng
Ai cũng bảo đừng mong
Riêng em thì vân nhớ
Chuối đầu vườn đã lổ.
Cam đầu ngõ đã vàng
Em nhớ ruộng nhớ vườn
Không nhớ anh răng được
Mùa sau kề mùa trước
Em vác cuốc thăm đồng
Lúa sảy hạt nặng bông
Thấy vui vẻ trong lòng
Em mong ngày chiến thẳng.