1. KHOẢNG BIẾN THIÊN VÀ KHOẢNG TỨ PHÂN VỊ
a. Khoảng biến thiên
Khoảng biến thiên (R) = Giá trị lớn nhất – Giá trị nhỏ nhất.
Ý nghĩa: Dùng để đo độ phân tán của toàn bộ mẫu số liệu: Khoảng biến thiên càng lớn thì mẫu số liệu càng phân tán.
b. Khoảng tứ phân vị
Khoảng tứ phân vị: ΔQ=Q3−Q1
Ý nghĩa: Dùng để đo độ phân tán của một nửa các số liệu có giá trị thuộc đoạn từ Q1 đến Q3 trong mẫu.
Không bị ảnh hưởng bởi các giá trị bất thường.
c. Giá trị ngoại lệ
x là giá trị ngoại lệ nếu [x<Q1−1,5.ΔQx>Q3+1,5.ΔQ
Advertisements (Quảng cáo)
2. PHƯƠNG SAI VÀ ĐỘ LỆCH CHUẨN
Cho mẫu số liệu x1,x2,x3,...,xn, số trung bình là ¯x
+ Phương sai: s2=(x1−¯x)2+(x2−¯x)2+...+(xn−¯x)2n=1n(x12+x22+...+xn2)−¯x2
+ Độ lệch chuẩn: s=√s2
Ý nghĩa: Nếu số liệu càng phân tán thì phương sai và độ lệch chuẩn càng lớn
Chú ý: Phương sai của mẫu số liệu cho dạng bảng tần số:
s2=m1(x1−¯x)2+m2(x2−¯x)2+...+mk(xk−¯x)2n
Với mi là tần số của giá trị xi và n=m1+m2+...+mk