Bài mẫu tả bến cá làng chài quê hương
Làng tôi ở ven biển. Bãi cát vàng chạy dài hơn hai cây số. Có hơn 200 hộ sống bằng nghề chài lưới và nuôi trồng hải sản.
Hàng vạn cây phi lao xanh thẫm, chạy dài như một bức tường thành ôm lấy, bao bọc lấy làng chài. Rừng sú, vẹt ngăn sóng cứ lấn dần ra biển với một màu xanh bển bỉ, dẻo dai. Trải bao năm tháng, rừng ngập mặn vẫn hiên ngang trụ vững trước thủy triều và bão tố.
Đêm trăng nghe biển ru, biển hát. Lúc gà gáy nghe sóng vỗ rì rầm. Bình minh trên đường đi học, tôi thường dừng lại ngắm cảnh biển bao la. Mặt biển xanh gợn sóng vàng lấp lánh. Chim hải âu như hàng trãm chiếc tàu lượn mốc xám chao nghiêng.
Bến cá làng tôi thật đáng yêu. Sáng sớm có hàng trăm con thuyền lướt sóng ra khơi đánh cá. Chiều tà, bến cá đông vui như hội. Cả làng chài đổ ra bến đón thuyền từ biển xa lướt sóng đổ về. Cá đầy khoang. Cảnh chuyển cá lên bến rậm rịch cho đến khuya. Tiếng cười nói xôn xao. Gió biển, sóng biển quyện mùi tanh của tôm cá, nhưng đó là hương vị ấm no, hạnh phúc của làng chài thân yêu.
Con trai làng chài ngực nở căng tròn, tay chân vạm vỡ. Con gái làng chài đen giòn, mắt sắc tựa dao cau. Bến cá tấp nập đông vui. Những con thuyền, các chàng trai, cô gái làng chài đã làm cho bến cá thêm đẹp, vẻ đẹp của sức sống dồi dào. Vẻ đẹp ấy đã làm cho tôi thêm yêu quý làng chài tha thiết.