Bài mẫu tả cây lựu
Phía trước sân nhà, cạnh ngõ đi vào, bố em trồng một cây lựu. Cây lựu trồng đã được năm năm, cành lá tươi tốt, xanh thẫm một màu. Gốc cây chỉ bằng cổ tay người lớn. Cành cây chỉ nhỏ bằng chiếc đũa. Lá lựu nhỏ, xanh biếc, mặt trên láng bóng. Hãy hái dãm ba lá lựu đem vò trong lòng bàn tay, sẽ có một mùi thơm toả ra rất hấp dẫn.
Cuổi tháng ba, đầu tháng tư, lựu nở hoa. Hoa lựu như cái nậm rượu cổ, nhỏ bé xinh xinh. Hoa lựu treo chi chít, màu đỏ rực như những ngọn đèn lồng lập loè trong sắc lá xanh. Cô giáo lớp em đã có lần đọc cho chúng em nghe hai câu thơ của đại thi hào dân tộc Nguyễn Du nói về hoa lựu:
Dưới trăng quyên đã gọi hè,
Đầu tường lửa lựu lập loè đâm bông.
Trái lựu tròn, to bằng nắm tay chú bé lên 10, xoè ra năm, sáu cái tai xinh xắn. Trái lựu có thể có màu nâu tía, màu trắng ngà, màu xanh nhạt, vỏ trái lựu dày, phía trong có nhiều hạt, mọng nước, trong suốt như hạt ngọc, vị ngọt và thơm. Mùa thu là mùa thu hoạch lựu.
Cây lựu nhà em mỗi vụ cho tới hàng năm, sáu chục quả. Màu đỏ của hoa, vị ngọt thơm của trái đã làm cho cây lựu được tôn vinh là một loại cây ăn trái rất quý trong vườn quê. Trên mâm ngũ quả ngày Tết, năm nào mẹ em cũng bày một trái lựu to đặt cạnh quả cam .