Bài mẫu tả con đường làng thân thuộc của em
Làng Xuân Bình là nơi quê cha đất tổ của em.
Xuân Bình là một làng thuần nông. Xung quanh làng là những cánh đồng xanh bát ngát: đồng Vệ, đồng Châu, đồng Đót.
Những năm về trước, đường làng sau cơn mưa lầy lội khó đi lại. Mấy năm gần đây, làng đã có điện thắp sáng, đường làng, ngõ xóm đã được xi-măng hoá, thẳng tấp, phẳng lì.
Đường chạy ra các cánh đồng. Đường đi thẳng lên chợ Quán. Đường đi về phía cầu Dinh. Đường qua đình làng, qua giếng Đá, đi thẳng đến bến đò Yên. Dọc các con đường là nhà dân, là vườn tược, là những mái ngói rêu phong nhấp nhô.
Đường qua đình là đẹp nhất. Có cây đa cổ thụ xanh um, cao chọc trời. Có ba cây gạo trên bến đò Yên, tháng ba nở hoa đỏ rực cả một bến sông, một khoảng trời. Đi trên đường thấy bóng mình soi xuống bến Đá, nước trong leo lẻo.
Đường đi lên chợ Quán là đông vui nhất. Sáng sớm có nhiều người gánh nông sản đi chợ bán. Có nhiều tốp học sinh kéo nhau đi học. Có xe đạp, xe máy phóng qua. Có cổng làng cao to lợp ngói đỏ, quét vôi trắng. Hôm nào em cũng đi học qua con đường này. Đường làng đối với em vừa thân thuộc, vừa gắn bó thiết tha.
baitapsgk.com