Bài mẫu tả con chó của gia đình em
Bắt chước lão Hạc ngày xưa, em đặt tên con chó của gia đình mình là “Cậu Vàng”.
Cậu Vàng mới 4 tháng tuổi. Cậu ngoan lắm. Biết vâng lời và rất vệ sinh. Bộ lông vàng mượt. Mẹ vẫn tắm và chải lông cho cậu. Cái mõm của cậu đen, có nhiều ria mép trắng như những mũi kim bạc. Cặp mắt đen long lanh tựa hạt nhãn. Viền lông trắng quanh mắt làm cho hàng mi khá xinh. Hai cái tai bằng lá sim chĩa lên cao. Lưng dài, bụng thon, màu trắng mịn. Cái đuôi bằng cái bút bi, lúc uốn tròn, lúc vắt vẻo. Bàn chân trắng như đi tất. Cái lưỡi đỏ thén, có lúc thè ra khoe hàm răng trắng nõn.
Cậu Vàng sống sang trọng như một quý tử. Cậu được nằm trên tấm thảm màu đặt cạnh cửa sổ. Cái bát hoa đựng nước uống. Cái bát nhỏm to đựng cơm và thức ăn. Cậu Vàng được ăn theo khẩu phần như một thành viên trong gia đình. Mẹ em mới đan cho cậu Vàng một cái áo len màu đỏ để mặc cho ấm trong tiết đại hàn.
Cậu không sủa bậy, cắn bậy và sống rất tình cảm. Bố mẹ đi làm, cậu tiễn ra đến tận ngõ. Buổi chiều, cậu đứng ở góc sân, ríu rít kêu lên khi bố, mẹ đi làm vể. Mãi gần đây Cậu Vàng mới thân mật với em, nó vẫy đuôi mừng rối rít khi em đi học về, có hôm chạy ra ngoài ngõ xa, mừng đón, ngậm vào cái ba lô sách, hình như đòi xem điểm.
Cậu là vệ sĩ trung thành của mẹ. Cậu gác nhà, cậu đi tuần, cậu bắt chuột, bắt gián. Cả nhà, ai cũng quý mến cậu, chăm sóc cậu. Em định viết một bài thơ về Cậu Vàng, nhưng nghĩ mãi chưa ra.