Chuyển nội dung bài thơ Khúc hát ru những em bé lớn trên lưng mẹ ra văn xuôi.
* Tham khảo cách viết dưới đây:
Advertisements (Quảng cáo)
Cu Tai mới tròn một tuổi, đôi mắt đen láy, đôi môi đỏ tươi trông dễ thương lạ! Vừa làm việc, mẹ vừa cất tiếng hát dịu dàng, ru cho bé ngủ. Giữa không gian cao nguyên mênh mông, im ắng, nổi lên tiếng suối róc rách xa gần và tiếng chim thánh thót. Bé đã ngủ say, áp mặt vào lưng mẹ. Em ơi! Em hãy ngủ cho ngoan để mẹ giã gạo nuôi bộ đội ăn no đánh giặc. Đôi tay mẹ nhip nhàng giã gạo, nhịp chày nghiêng, giấc ngủ em nghiêng. Đôi vai gầy của mẹ nhấp nhô làm gối. Lưng mẹ nhè nhẹ đung đưa như chiếc nôi ru cho bé ngủ. Những lời mẹ hát ru con cất lên từ trái tim yêu thương. Mẹ hát rằng: “Ngủ ngoan a-kay ơi, con trai của mẹ! Mẹ thương con, mẹ cũng thương bộ đội đang chiến đấu, hi sinh để đánh đuổi giặc thù. Con hãy mơ cho mẹ những hạt gạo trắng ngần chất cao thành núi để nuôi quân. Mai sau con lớn, con sẽ thành chàng trai khoẻ mạnh, cường tráng, vung chày lún sân. Con sẽ là niềm tự hào của mẹ”.
Mẹ lên nương tỉa bắp, cu Tai vẫn ngủ trên lưng. Bé ơi, bé hãy ngủ ngoan, đừng rời lưng mẹ ! Lưng núi Ka-lưi thì to, lưng mẹ thì nhỏ. Em ngủ ngoan, đừng làm mẹ mỏi. Mặt trời của bắp thì nằm trên đồi, toả ánh nắng ấm áp xuống vạn vật. Còn em là mặt trời nhỏ bé nằm trên lưng mẹ, sưởi ấm lòng người mẹ đảm đang, yêu con, yêu nước. Tay mẹ thoăn thoắt tỉa bắp, miệng mẹ vẫn ngọt ngào ru: “Ngủ ngoan a-kay ơi, ngủ ngoan a-kay hỡi!”. Như hiểu nỗi vất vả của mẹ, bé vẫn ngủ say.