Em hãy kể lại một câu chuyện mà em (hoặc bạn em) đã làm có nội dung như câu tục ngữ : Có công mài sắt, có ngày nên kim.
* Tham khảo cách kể dưới đây:
+ Tóm tắt nội dung:
Em viết chữ rất xấu nên sợ môn Chính tả. Mẹ thường khuyên em tập viết. Em đề ra kế hoạch mỗi ngày bỏ ra vài tiếng tập chép rồi nhờ mẹ chấm. Chữ em dần dần ngay ngắn, sạch sẽ, rõ ràng. Cô giáo và mẹ động viên, cuối cùng em đã đạt được kết quả tốt. Em cố gắng tiếp tục luyện tập để chữ viết ngày càng đẹp. Câu chuyện giống ý nghĩa câu tục ngữ: Có công mài sắt, có ngày nên kim.
+ Kể thành lời:
Advertisements (Quảng cáo)
Trong các môn học, em sợ nhất môn Chính tả vì chữ em rất xấu. Mỗi lần đến giờ chép Chính tả theo lời cô đọc, em thấy khổ sở vô cùng. Mẹ em thường khuyên nhủ: “Con lớn rồi, phải cố tập viết sao cho đẹp, ông bà mình bảo nét chữ là nết người đấy con ạ !”. Em ngẫm nghĩ và thấy lời khuyên của mẹ rất đúng. Vì thế em quyết tâm tập viết hằng ngày, đến khi nào chữ trở nên sạch đẹp mới thôi.
Em tự đề ra cho mình một kế hoạch: mỗi ngày dành ra vài tiếng đồng hồ để tập chép. Trước hết, em chép lại những bài tập đọc trong sách giáo khoa. Mẹ dạy em cách cầm bút sao cho thoải mái để viết lâu không bị mỏi tay. Em học theo và đã quen dần với cách cầm bút ấy. Mỗi trang vở là một bài tập chép. Em viết nhiều lần ra nháp, sau đó mới chép vào vở. Xong một bài, em nhờ mẹ chấm điểm. Những bài đầu, mẹ chỉ cho điểm năm, điểm sáu vì còn sai chính tả và nét chữ chưa đều. Nhưng em không nản chí, càng cố gắng hơn.
Đến những bài sau, em đã có nhiều tiến bộ. Những dòng chữ đều đặn, ngay hàng thẳng lối hiện dần ra dưới ngòi bút của em. Mẹ và cô giáo không ngừng động viên em. Điều đó làm cho em tăng thêm quyết tâm phấn đấu. Lần đầu tiên, được cô giáo cho điểm 10 Chính tả, em vô cùng sung sướng! Thế là em đã chiến thắng được bản thân. Em đã trở thành người học sinh có ý chí và nghị lực trong học tập.
Từ nay, cái biệt danh Tuấn gà bươi mà mấy bạn tinh nghịch trong lớp đặt cho em không còn nữa. Dù vậy, em vẫn kiên trì tập viết để nét chữ ngày một đẹp hơn. Đúng là Có chí thì nên; Có công mài sắt, có ngày nên kim, phải không các bạn?!