Em hãy viết thư thăm hỏi các chú thương binh đang nằm điều trị ở Viện quân y và thuật lại một vài kỉ niệm sâu sắc của em (hoặc một câu chuyện em được biết qua sách báo) về tình quân dân thắm thiết.
Thành phố Hồ Chí Minh, ngày 25 tháng 7 năm 2009
Các chú thương binh kính mến!
Từ thành phố Hồ Chí Minh, cháu viết thư này kính thăm các chú, chúc các chú vui vẻ, an tâm điều trị để mau khỏi bệnh!
Kính thưa các chú!
Chúng cháu luôn luôn ghi nhớ công ơn của các chú. Có được cuộc sống thanh bình, yên vui hôm nay là do các chú đã không tiếc máu xương bảo vệ Tổ quốc. Chúng cháu xin hứa sẽ cố gắng học tập thật giỏi để đền đáp công ơn ấy.
Các chú ơi, sức khoẻ các chú dạo này có khá không ạ? Chắc là bệnh viện đã dành mọi điều kiện tốt nhất để điều trị và chăm sóc các chú. Ba cháu là bác sĩ quân y. Ba thường kể cho cháu nghe gương phấn đấu kiên trì để mau chóng trở về với đồng đội, với cuộc sống của các chú. Cháu rất cảm phục và càng thêm yêu quý các chú hơn.
Advertisements (Quảng cáo)
Ở phường cháu cũng có một chú thương binh tên là Quang. Chú ấy bị thương trong trận tiến công giải phóng Sài Gòn. Tuy cụt mất một chân nhưng chú Quang không nề hà bất cứ công việc gì. Chú ấy tình nguyện dạy lớp học tình thương buổi tối và dành dụm số tiền phụ cấp ít ỏi của mình để mua sách vở tặng các trẻ em nghèo. Bà con trong phường cùng với chính quyền địa phương đã quyên góp xây tặng chú Quang một căn nhà tình nghĩa. Hôm nhận quyết định trao nhà, chú Quang cảm động lắm. Chú nói rằng rất sung sướng được sống trong tình thương yêu, đùm bọc của mọi người.
Các chú kính mến!
Hiện nay, ở thành phố Hồ Chí Minh đang có phong trào đền ơn đáp nghĩa. Phong trào ấy là biểu hiện cụ thể của đạo lí Uống nước nhớ nguồn. Cháu nghĩ như vậy có đúng không, các chú ?
Thư đã dài, cháu tạm dừng bút, kính chúc các chú mau bình phục! Hẹn gặp lại các chú ở thư sau!
Kính thư
Cháu
Tiến Dũng