Kể lại bài văn Vương quốc vắng nụ cười bằng cách phân vai (người dẫn chuyện, vị đại thần, nhà vua, viên thị vệ, cậu bé).
* Bài tham khảo:
Người dẫn chuyện: - cả triều đình háo hức nhìn con người phi thường vừa xuất hiện. Hoá ra, đó chỉ là một chú bé chừng mười tuổi, tóc để trái đào. Nhà vua ngọt ngào hỏi cậu:
Nhà vua: - Hãy nói cho ta biết, vì sao cháu cười được?
Cậu bé: - Muôn tâu Bệ hạ! Những chuyện buồn cười không thiếu đâu ạ! Ngay tại đây cũng có. Bệ hạ tha cho tội chết, cháu sẽ nói.
Nhà vua: - Nói đi, ta sẽ trọng thưởng!
Advertisements (Quảng cáo)
Cậu bé: - Chẳng hạn, sáng nay, Bệ hạ đã quên... lau miệng ạ!
Người dẫn chuyện: - Nhà vua giật mình, đưa tay lên mép. Một hạt cơm rơi xuống áo hoàng bào. Các quan nhìn nhau bụm miệng cười. Đến khi cậu bé chỉ quả táo cắn dở đang căng phồng trong túi áo của viên quan coi vườn ngự uyển thì ai nấy đều bật cười thành tiếng. Thấy vậy nhà vua gật gù, ngắm nhìn cậu bé, rồi hỏi:
Nhà vua: - Này cháu, vì sao nãy giờ cháu cứ đứng lom khom như thế?
Cậu bé : - Tâu Bệ hạ, vì ban nãy cháu bị quan thị vệ đuổi, cuống quá nên... chạy đến nỗi đứt dải rút ạ!
Người dẫn chuyện: - Triều đình được mẻ cười vỡ bụng. Tiếng cười thật dễ lây. Ngày hôm đó, vương quốc nọ như có phép màu làm cho thaỵ đổi hẳn. Đến đâu cũng gặp những gương mặt tươi tĩnh, rạng rỡ. Hoa bắt đầu nở. Chim bắt đầu hót. Còn những tia nắng mặt trời thì nhảy múa và sỏi đá cũng biết reo vang dưới những bánh xe. Thế là nhờ tiếng cười mà vương quốc u buồn đã thoát khỏi nguy cơ tàn lụi.